CTO khu vực châu Á – Thái Bình Dương của Nutanix chia sẻ những bài học từ thực tiễn triển khai Kubernetes trong doanh nghiệp – từ tránh phụ thuộc vào một nhà cung cấp đám mây đến quản trị vòng đời hiệu quả và thu hẹp khoảng cách kỹ năng giữa hệ thống truyền thống và công nghệ cloud-native.
Việc ứng dụng Kubernetes đang dần trở thành nền tảng của phát triển ứng dụng hiện đại, mang lại hứa hẹn về sự linh hoạt và khả năng mở rộng vượt trội. Tuy nhiên, để tích hợp nền tảng điều phối mạnh mẽ này một cách hiệu quả, các tổ chức cần cân nhắc kỹ lưỡng không chỉ về lợi ích tiềm năng mà còn cả những thách thức nội tại.
Trong một cuộc phỏng vấn gần đây, ông Daryush Ashjari – Giám đốc công nghệ khu vực Châu Á – Thái Bình Dương và Nhật Bản của Nutanix – đã chia sẻ những hiểu biết sâu sắc về các thực tiễn tốt và chưa tốt mà ông từng chứng kiến ở các tổ chức khi triển khai Kubernetes.
Ông Ashjari cho biết rằng vào giữa thập niên 2010, hai hướng tiếp cận rõ rệt trong việc áp dụng điện toán đám mây công cộng đã xuất hiện trong giới CNTT doanh nghiệp. Một nhóm xem đám mây như công cụ nhằm giảm thiểu hoặc loại bỏ hoàn toàn sự phụ thuộc vào trung tâm dữ liệu vật lý và phần cứng sở hữu riêng.
Bằng cách tận dụng mô hình hạ tầng như một dịch vụ (IaaS – Infrastructure-as-a-Service), họ thực hiện các thao tác "lift and shift" (nâng lên và chuyển đi) – đưa toàn bộ khối lượng công việc từ hệ thống tại chỗ lên môi trường đám mây mà không cần điều chỉnh nhiều về kiến trúc hay cách vận hành.
Cách làm này tương tự như cách doanh nghiệp áp dụng công nghệ ảo hóa trước đó – tập trung nhiều máy chủ cũ vào một máy chủ hiện đại để tiết kiệm chi phí phần cứng, điện năng và diện tích trung tâm dữ liệu. Việc chuyển các máy chủ ảo hóa này lên đám mây cũng diễn ra khá suôn sẻ, dù điều đó có thể duy trì mô hình vận hành cũ.
Ngược lại, nhóm còn lại chọn cách tận dụng tối đa toàn bộ dịch vụ mà nhà cung cấp đám mây đưa ra. Thay vì chỉ dừng lại ở tầng hạ tầng, họ mở rộng sử dụng đến nền tảng như một dịch vụ (PaaS – Platform-as-a-Service) và phần mềm như một dịch vụ (SaaS – Software-as-a-Service) nếu phù hợp.
Cách tiếp cận này được cho là tiết kiệm chi phí và hiệu quả hơn vì nhà cung cấp sẽ chịu trách nhiệm thực hiện các công việc như vá lỗi bảo mật, cập nhật hệ thống, và cung cấp các giao diện lập trình ứng dụng (API) để tích hợp dịch vụ. Tuy nhiên, nhược điểm là doanh nghiệp khó có thể chuyển sang nhà cung cấp khác – dù là vì lý do kinh tế hay chiến lược liên tục kinh doanh – hoặc tái triển khai khối lượng công việc về hạ tầng nội bộ (repatriation).
Trên thực tế, phần lớn các tổ chức nằm ở khoảng giữa hai thái cực này, khi mức độ trưởng thành trong chiến lược đám mây của họ ngày càng tăng. Trong thập kỷ tiếp theo, phần mềm container hóa (containerized software) dần trở nên phổ biến, với Kubernetes nổi lên như nền tảng điều phối container chủ đạo. Tuy nhiên, ông Ashjari lưu ý rằng rất hiếm tổ chức nào loại bỏ hoàn toàn ứng dụng truyền thống để chuyển sang mô hình cloud-native thuần túy với Kubernetes.
Nhiều tổ chức vẫn duy trì các phần mềm truyền thống vì chúng đã được tối ưu vận hành, và đội ngũ hiện tại có đủ kinh nghiệm để kiểm soát chi phí cũng như rủi ro liên quan. Đồng thời, họ muốn khai thác các lợi thế về khả năng di chuyển, tính linh hoạt và sự mở của Kubernetes và Docker.
Ashjari so sánh điều này giống như xây dựng một chiếc xe đua: bạn có thể tự lắp ráp từ các linh kiện tốt nhất, mua một chiếc xe hoàn chỉnh từ hãng uy tín, hoặc bắt đầu từ khung gầm và lắp thêm các bộ phận chất lượng cao. Trong ngữ cảnh phần mềm, Nutanix – theo ông – cung cấp một nền tảng tương tự như khung gầm, đóng vai trò là mặt phẳng điều khiển thống nhất cho cả ứng dụng truyền thống lẫn hiện đại.
Việc thay thế toàn bộ ứng dụng cũ là một khoản đầu tư lớn. Ashjari cho biết nền tảng của Nutanix cho phép các nhóm vận hành CNTT triển khai ứng dụng trên nền tảng hyperscaler mà không cần refactor (tái cấu trúc), đồng thời tận dụng được các công cụ quản trị hiện đại như quản lý lưu trữ, bảo mật và các chức năng nền tảng khác.
Tuy vậy, ông cũng cảnh báo rằng việc sử dụng container không tự động giúp doanh nghiệp tránh khỏi việc bị khóa chặt vào một nền tảng đám mây duy nhất. Mặc dù container hứa hẹn khả năng di chuyển cao, nhưng điều đó chỉ đạt được khi có thiết kế kỹ lưỡng ngay từ đầu. Các ứng dụng dạng microservices (vi dịch vụ) – vốn là nền tảng của ứng dụng cloud-native – hiếm khi có thể di chuyển một cách nguyên vẹn giữa các môi trường đám mây công cộng nếu không được thiết kế để đảm bảo tính di động.
"Microservices" là một kiến trúc phần mềm trong đó ứng dụng được chia thành nhiều dịch vụ nhỏ, độc lập, có thể triển khai và mở rộng riêng biệt.
Các dịch vụ microservices này thường đảm nhiệm các chức năng quan trọng như bảo mật hoặc giám sát hệ thống. Tuy nhiên, các nhà cung cấp đám mây hyperscaler thường cung cấp microservices độc quyền, khiến doanh nghiệp phải refactor lại ứng dụng nếu muốn chuyển sang môi trường khác.
Theo Ashjari, nền tảng của Nutanix có thể giúp giảm bớt rào cản này. Ông cũng chỉ ra một xu hướng ngày càng phổ biến là vận hành các container trên hạ tầng private cloud – vì lý do chủ quyền dữ liệu, bảo mật hoặc kiểm soát. Tuy nhiên, việc “rút” khối lượng công việc từ public cloud về private cloud (repatriation) có thể trở nên phức tạp, thậm chí là bất khả thi nếu tổ chức không ưu tiên khả năng di động của ứng dụng ngay từ giai đoạn thiết kế ban đầu.
Một cạm bẫy khác là việc bỏ qua công tác quản trị sau triển khai – điều mà Ashjari gọi là “quên mất ngày thứ hai” (day two operations). Khi một ứng dụng container hóa đã được triển khai – đặc biệt ở quy mô lớn – các vi dịch vụ bên trong nó cần được giám sát và cập nhật liên tục. Nếu không lên kế hoạch sẵn cho giai đoạn vận hành này, doanh nghiệp có thể gặp tình trạng đội chi phí và giảm hiệu năng.
Ngoài ra, suy nghĩ rằng việc chạy một ứng dụng đơn giản như giai đoạn phát triển cũng là một sai lầm. Các nhà phát triển hiện đại đã quen với việc gọi API để cấp phát tài nguyên, trong khi nhóm hạ tầng lại đảm nhận vận hành nền tảng bên dưới – điều này có thể gây ra xung đột khi đi vào môi trường sản xuất thực tế.
Việc quản lý vòng đời (lifecycle management) càng trở nên phức tạp hơn với ứng dụng hiện đại, vốn thường bao gồm nhiều thành phần – mỗi thành phần lại có chu kỳ sống riêng. Các nhóm kỹ sư nền tảng (platform engineering) cần sẵn sàng đối mặt với độ phức tạp này và thậm chí phải bổ sung thêm nguồn lực để đảm bảo hiệu quả.
Cuối cùng, sự phụ thuộc vào các thành phần phần mềm do từng lập trình viên phát triển riêng lẻ có thể khiến việc bảo trì trở nên khó khăn – đặc biệt với các tổ chức trong ngành có quy định nghiêm ngặt. Cách giải quyết tốt nhất là đưa ra chiến lược lựa chọn thành phần kỹ lưỡng ngay từ khâu thiết kế. Tư duy kỹ luật trong thế giới phần mềm truyền thống – tức nhìn nhận nghiêm túc về hậu quả lâu dài từ các quyết định công nghệ – vẫn cần được áp dụng.
Những tổ chức đạt được thành công lớn nhất với các ứng dụng hiện đại là những tổ chức hiểu rõ vai trò then chốt của quản lý vòng đời trong môi trường container. Theo ông Ashjari, đầu tư vào nền tảng, kỹ năng và nguồn lực để đơn giản hóa việc quản lý vòng đời là điều thiết yếu để đảm bảo hiệu quả.
Nutanix – với tư cách là nhà cung cấp hạ tầng siêu hội tụ (hyperconverged infrastructure) – hỗ trợ quá trình này bằng cách triển khai cơ chế quản lý vòng đời chỉ với một cú nhấp chuột, giúp giảm thiểu công sức và gián đoạn khi cập nhật toàn bộ các lớp trong ngăn xếp hệ thống.
Nâng cao năng lực cho đội ngũ hiện tại cũng là yếu tố then chốt. Trong khi thế hệ kỹ sư cloud-native mới có thể thiếu kinh nghiệm với các yêu cầu về mạng, lưu trữ và dữ liệu cho ứng dụng, thì các kỹ sư có nền tảng phát triển ứng dụng truyền thống lại sở hữu lượng kiến thức quý giá trong những lĩnh vực này.
Chính họ là những người có khả năng triển khai các ứng dụng hiện đại trên hạ tầng cloud riêng một cách nhanh chóng và hiệu quả hơn, từ đó giảm thiểu rủi ro vượt ngân sách. Bên cạnh đó, việc nâng cấp kỹ năng không chỉ đáp ứng nhu cầu cao về kỹ sư phát triển ứng dụng hiện đại, mà còn giúp giữ chân những kinh nghiệm quan trọng trong tổ chức.
Ashjari cũng chỉ ra rằng, các kỹ sư truyền thống thường có tư duy rõ ràng hơn về giá trị kinh doanh và tỷ suất đầu tư (ROI), trong khi các kỹ sư cloud-native thường mặc định rằng quá trình phát triển sẽ diễn ra nhanh chóng và dễ dàng. Kết hợp hai góc nhìn này sẽ đem lại kết quả tối ưu nhất cho tổ chức.
Kubernetes đã trở thành trung tâm trong chiến lược ứng dụng hiện đại, mang lại tính linh hoạt, khả năng mở rộng và hiệu quả cho các tổ chức. Tuy nhiên, hành trình ứng dụng Kubernetes không đơn giản là triển khai công cụ, mà còn là quá trình định hình kiến trúc, con người và cách vận hành.
Thông qua những chia sẻ từ ông Daryush Ashjari – Giám đốc công nghệ khu vực Châu Á – Thái Bình Dương và Nhật Bản của Nutanix, có thể rút ra những bài học quan trọng:
Doanh nghiệp nào nhận diện được những "hố bẫy" này sớm và đầu tư đúng hướng, sẽ có nhiều cơ hội biến Kubernetes thành đòn bẩy chuyển đổi số thực thụ – chứ không chỉ là một cuộc chơi công nghệ mang tính hình thức.
Đừng để Kubernetes trở thành thách thức kỹ thuật. Hãy khám phá giải pháp Kubernetes của VNPT Cloud - nơi tích hợp sẵn các dịch vụ quản lý vòng đời container, bảo mật, giám sát và tối ưu hiệu suất. Giải pháp linh hoạt, hỗ trợ đa môi trường (cloud công cộng – riêng – hybrid), phù hợp với mọi cấp độ doanh nghiệp Việt Nam.
👉 Liên hệ đội ngũ VNPT Cloud để được tư vấn triển khai Kubernetes hiệu quả.